Đứa trẻ mặt mày xanh mét, mình mặc đồ trắng như tuyết, ngẩn ngơ một hồi lâu, mới tiếp tục bước theo người lớn, thân ảnh dần khuất sâu trong con ngõ nhỏ.
Trần Bình An thần sắc tự nhiên, chẳng buồn liếc thêm cảnh tượng quỷ dị kia, chỉ khẽ liếc qua lá bùa trấn yêu dán trên cửa lớn. Bùa làm bằng giấy vàng thông thường, dùng cũng không quá xót của. Trận mưa lớn vừa rồi khiến cánh cửa ướt sũng, nhưng lá bùa được Trần Bình An tùy tay dán lên, lại vô cùng chắc chắn, kiên cố lạ thường.